16 thg 12, 2011



Ngồi trên bệ cửa sổ, lắng nghe giai điệu du dương trong bài hát mà mình thích nhất, biết bao nhiêu kỷ niệm của ngày xưa bất chợt quay trở về với tôi. "Tình yêu anh đành chôn giấu trong tim anh mà thôi... để cho tình bạn không rời xa". Với mọi người đây có lẽ chỉ đơn giản là một câu hát nhưng với tôi nó là cả một khoãng trời kỉ niệm về một mối tình mà tôi chưa một lần lên tiếng.

Tôi nhớ lắm, nhớ những buổi sáng cùng em và cả đám bạn thân của mình tập thể dục trong công viên. Công viên buổi sớm rất đẹp. Có những cụ già tập dưỡng sinh, đôi lúc lại mắng cả đám bọn tôi vì sáng nào cũng ồn ào, huyên náo. Có những cậu bé tập võ ở phía cuối công viên, nơi mà tôi và đám bạn thường hay chạy bộ ngang qua. Cũng có những cặp tình nhân ngồi hàng giờ bên nhau, nhìn nhau mà không nói một câu gì. Có cả đám bạn thân của tôi, cùng tôi chơi đá cầu và... có cả em nữa. Em là một cô gái hoạt bát, năng động cùng với một gương mặt khá xinh nên dường như lúc nào bên cạnh em cũng có rất nhiều người theo đuổi.

Những buổi sáng hôm ấy lúc nào tôi cũng là người đến sớm nhất. Đơn giản vì em cũng đến rất sớm... và khi đó nơi công viên này chỉ có tôi và em. Em kể với tôi rất nhiều điều. Em kể về những ước mơ, những hoài bão của em trong tương lai, kể về những chuyện trong gia đình em, những lúc em vui, những khi em buồn và rất nhiều điều khác nữa... Còn bản thân tôi, tôi chỉ mong sao những giây phút đó sẽ dừng lại, dừng lại thật lâu để tôi có thể được bên em, được nghe những tâm sự của em và chia sẻ những cảm xúc vui buồn cùng em.

Và rồi vào một buổi sáng cũng như bao buổi sáng khác, tôi và em đều đến rất sớm. Ngồi bên cạnh tôi dưới cái ánh đèn lờ mờ của công viên vào buổi sớm, em kể với tôi những cảm xúc của em về mối tình vừa mới bắt đầu giữa em và T, người bạn thân nhất của tôi... những giây phút đó gương mặt em rạng ngời niềm hạnh phúc. Và cũng chính giây phút đó tôi hiểu rằng với em tôi chỉ là 1 người bạn thân, một người cùng em chia sẻ tâm sự vui buồn mà thôi.

Ngày trung thu
Em cùng cả đám bạn thân tập trung tại nhà tôi để tổ chức một buổi tiệc nhỏ. Sân vườn đêm nay thật lung linh với những chiếc lồng đèn giấy được treo khắp nơi. Trong cái ánh sáng lờ mờ của ánh nến, gương mặt tươi sáng của em càng rạng ngời hơn bao giờ hết. Nhìn em tay trong tay nói chuyện vui đùa với T tôi thật sự rất ghen tị nhưng 1 phần nào đó tôi cũng thật sự rất vui. Đơn giản vì lúc nào trên môi em cũng nở 1 nụ cười thật hồn nhiên và vui vẻ.

Đêm noel
Tôi cùng cả đám bạn chuẩn bị những phần quà đặc biệt cho buổi tiệc tối hôm ấy. Một trò chơi nho nhỏ để chúng tôi trao đổi quà... và không biết có phải là ý trời hay không mà tôi và em lại trao đổi quà cho nhau. Dù biết đó chỉ là ngẫu nhiên mà thôi nhưng tôi thật sự rất vui, vui vì trong đêm noel tôi lại nhận được món quà từ em, một món quà mà tôi giữ mãi cho đến bây giờ. Và tôi vui vì một điều gì đó mà ngay cả chính bản thân tôi cũng không rõ...

Sinh nhật em
Đêm nay T tổ chức một đêm sinh nhật thật lãng mạn cho em, một đêm sinh nhật chỉ có em, T cùng với ánh nến mà thôi. Tôi biết điều đó vì T đã nhờ tôi chuẩn bị rất nhiều thứ. Tôi thật sự ghen tị với T, tại sao người bên cạnh em trong đêm sinh nhật không phải là tôi... nhưng dù thế nào thì tôi cũng cảm thấy vui, đơn giản vì tôi biết đêm nay em sẽ rất vui và sẽ rất hạnh phúc.

Ngày em lên xe hoa
Tôi nhớ rất rõ gương mặt em ngày hôm ấy, ngày quan trọng nhất trong cuộc đời của một người con gái. Gương mặt em ngập tràn niềm vui, nụ cười của em tràn đầy hạnh phúc. Nhìn em hạnh phúc như vậy nhưng sao trong tim tôi lại có 1 chút gì đó đau nhói, có lẽ vì người đứng cạnh em không phải là tôi mà là T, người bạn thân nhất của tôi. Nhưng dù thế nào thì tôi cũng rất vui. Tôi vui vì em đã xem tôi như một người bạn thân. Tôi vui vì em luôn tin tưởng, chia sẻ với tôi mọi điều buồn vui trong cuộc sống và... tôi vui vì em đã tìm được hạnh phúc thật sự của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét